1.
Ngô Tà nằm sấp trên giường mát xa, đầu
quay xuống dưới nhìn sàn nhà.
Đôi giày da của Kính Râm đi qua đi lại
trước mặt anh.
“Không ngờ anh còn biết tẩm quất mát
xa.” Ngô Tà có hơi thiếu tự tin, nói: “Loại người như anh học kỹ năng này để
làm gì?”
“Phòng xa thôi.” Kính Râm nói: “Nếu
cậu biết mình một ngày nào đó sẽ thành đui mù, làm mấy việc này cũng không lạ
lùng gì.”
“Vậy cũng không cần học mát xa, cái
nghề kiếm cơm của người mù chứ, bộ tiền để dành của anh không đủ sống nửa đời
còn lại à?”
“Cái tôi học không phải nghề mát xa
của người mù, cái tôi học là phương pháp dùng hai tay để nhận biết thế giới
này.” Hắc Hạt Tử xóa bóp các khớp xương ở gáy Ngô Tà, “Cậu chỉ việc nằm trên một
cái giường mát xa, đã cho rằng tôi muốn mát xa cho cậu, tư duy kiểu này thì
không được.”