2/9/15

[Lão Cửu Môn] Nhị Nguyệt Hồng - Cứu chuộc

Nhị Nguyệt Hồng: Cứu chuộc.




Xếp vào hàng Nhị gia, gọi là Nhị Nguyệt Hồng, là một vai đào hát tuồng, trong một gánh hát kịch Hoa Cổ ở Trường Sa, coi như là có tiếng tăm.

Địa bàn của Nhị Nguyệt Hồng là kiểu địa bàn điển hình của dân trộm mộ trong xã hội cũ. Ngoài mặt là một ông chủ gánh hát, mang theo gánh hát vào nam ra bắc, kỳ thực, ban ngày diễn tuồng, ban đêm đi trộm mộ, đồ nghề đều giấu hết trong các rương quần áo, mỗi người trong gánh hát đều có võ công căn bản, mỗi lần xuống đấu cũng là kỳ cảnh. Ông nội tôi nói, ông từng được mở mang tầm mắt một lần, đám người ấy đổ một cái đấu con, căn bản không cần chạm đến đáy mộ, chỉ dùng một cây gậy trúc bám vào tường mộ mà đi, động tác mượt mà như nước chảy mây trôi, công phu ấy không biết làm sao mà luyện thành.

Nhị Nguyệt Hồng không chỉ có giọng hát tuyệt đẹp, thân mang tuyệt kỹ, hơn nữa, nghe đâu còn là một mỹ nam tử, chuyện phong lưu phong nhã vô hạn, có quan hệ mập mờ với rất nhiều người đẹp nổi danh, thích đắm mình trong kỹ viện.

[Lão Cửu Môn] Trương Đại Phật Gia - Trách nhiệm

Trương Đại Phật gia: Trách nhiệm.





Phải, hắn làm vậy là có lý do.

Nhưng dù có nói ra, thì cũng chẳng thay đổi được gì cả.

Chung quy, vẫn có một người bị một người hận.

Bên bờ Tùng Hoa Giang, băng đóng cả vạn dặm. Hơi lạnh toát ra từ băng, xông lên bờ đê ven sông, như muốn đông cứng tất cả mọi vật.

Trên bờ đê cũng đóng cứng một lớp băng mỏng, không biết là do hơi nước xông lên ngưng đọng lại, hay là tàn dư còn lại sau khi tuyết bị san hết đi.

Trương Khải Sơn khoác áo bành tô đen, toàn thân cao thấp mũ áo chỉnh tề, vậy mà vẫn có cảm giác hơi ấm trên người đang bị hút hết vào lòng sông không thương tiếc.

Lâu lắm rồi chưa về lại mảnh đất này, cớ sao lại có chút không quen?