20/8/15

[ĐMBK] Hạ Tuế Thiên 2015 - Chương 16

Chương 16. Suy đoán.

Bầu không khí này làm tôi có hơi khó thở. Lại một lần nữa, sau vụ ở Tây Tạng, tôi lại cảm thấy được áp lực và nguy hiểm vô hình kề cận. Nghĩ đến gia tộc của tôi thường xuyên phải sống trong cái áp lực này, tôi vô cùng thấu hiểu cảm giác của họ khi đặt cho tôi cái tên này.

Cô bé kia còn hỏi tôi: “Vậy ông tôi đang ở đâu rồi?”

Tôi ôm lấy bả vai cô bé: “Tôi hỏi em mấy câu, tình hình bây giờ gay go hơn em tưởng rất nhiều, cho nên lần này phải thành thật trả lời tôi mấy câu hỏi này.”

Cô bé muốn giãy giụa khỏi tôi, đúng là một đứa trẻ bướng bỉnh, nhưng mà tôi giữ rất chặt.

“Ông nội em biến mất từ bao giờ?”

[ĐMBK] Hạ Tuế Thiên 2015 - Chương 15

Chương 15. Cái bẫy.

“Tên ngốc kia cuối cùng ra sao?” Tôi hỏi cô bé gái, nếu như tôi không đoán sai, tên ngốc này cuối cùng hẳn đã chết rồi.

Cô bé chỉ vào mặt đất phía trước tôi, “Hắn ta vẽ xong bức tranh này thì chết rồi. Chết ở đây này.”

Rất lâu trước đây, khi tôi ở Nepan và Medog, cũng đã nghe rất nhiều truyền thuyết áng thơ về thiên phú. Rất nhiều người sau một cơn bệnh nặng, tự dưng có thể đọc thuộc làu làu sử thi mấy triệu chữ. Họ không thừa nhận là đã được truyền lại từ cha hoặc từ thầy, chỉ nói, trong có một đêm, những văn tự này tự dưng xuất hiện trong trí nhớ.

Tây Tạng ngày xưa có tỉ lệ mù chữ rất cao, giáo dục phần lớn đều tập trung vào giới tăng lữ và quý tộc, còn dân thường thì gần như là sống trong một thế giới không có chữ viết.

[ĐMBK] Hạ Tuế Thiên 2015 - Chương 14

Chương 14. Đồng xanh.

“Thiết kế ma quỷ?” Tôi nhìn cô bé này, cô nàng cười đến là đắc ý. Tiếng động ở bốn phía dần dần trầm thấp xuống, sau đó biến mất. Nụ cười của cô ta, tôi nhìn ra được một chút hoảng loạn. Rõ ràng cô ta có chút khiếp sợ âm thanh vừa rồi.

“Quá gần rồi.” Cô ta nói: “Đều tại hai người các anh hại, nó nếu tìm được chúng ta, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

Tôi thực sự không hiểu cô ta đang nói cái gì, kỳ thực cô ta vẫn chiếm thế chủ đạo như cũ, dù là ở tâm trạng hay là ở lời nói. Tôi quay đầu nhìn Tiểu Hoa, Tiểu Hoa nhìn tôi, cậu ta có vẻ như là đang xem tôi xử lý thế nào.