Ở đấy, Lúc này - 此时彼方
Tiểu Ca
Anh đã không còn cảm giác về thời
gian nữa. Vĩnh viễn không có ánh sáng. Anh có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ long
tong, đó là cách tính thời gian duy nhất.
Năm nay sắp kết thúc rồi.
Trước đây, khi còn ở trong gia tộc,
năm hết Tết đến cũng sẽ giăng đèn kết hoa, đặc biệt là bên ngoài nhà vẫn có một
ít không khí vui vẻ tưng bừng. Thế nhưng bầu không khí đó phần lớn không liên
quan gì tới anh, thực ra, cũng chẳng liên quan gì đến đám trẻ con khác trong
nhà. Cánh cửa nhà trong vĩnh viễn khép chặt, giống như một tòa kiến trúc chết
chóc, ánh đèn đuốc tối tăm chôn trong tòa lầu tháp khổng lồ trông như những xúc
tu và tường bao cao ngất trong một không gian đầy gió lùa, giống như thi hài của
một con thú khổng lồ thời viễn cổ.