Chương 21. Tôi đến rồi.
Cứ thế, tôi tiễn Đường
Tống lên đường. Nói thật, lúc đang nói chuyện, toàn thân tôi đều đổ mồ hôi lạnh.
Hồi ở trong căn nhà
cũ ở quê, tôi ở trong căn nhà mà ngày trước chú Ba tôi ở, nhìn thấy bộ thẻ bài hồi
bé tôi hay chơi với chú Ba. Hồi đó tôi thật ngây thơ ấu trĩ, cứ tưởng chú Ba dạy
tôi trò chơi phức tạp như thế, thật chỉ là một trò chơi, bây giờ mở ngăn kéo
chú Ba ra, nhìn thấy bộ bài cũ kỹ vàng ệch này nằm ở tận cùng bên trong ngăn
kéo, lớp da dê bọc bên ngoài đã mất đi độ đàn hồi, tôi mới nhận ra có gì đó
không đúng.
Những nhân vật Thủy Hử
trên thẻ bài, rất đơn giản thô sơ, nhưng khi mỗi nhân vật khác nhau xếp lại
thành một hàng, nhìn dưới ánh mặt trời, những đường nét trên người nhân vật sẽ
tạo thành những điểm giao nhau khác nhau, hồi xưa chú Ba hay dạy tôi đọc đồng
dao, chính là để xếp những tổ hợp lá bài này.
Bây giờ nghĩ lại, đối
với tôi cái thời chỉ là một thằng ranh con hồi ấy, thì bài đồng dao đó thực sự
dài quá, nếu không phải vì nó đem toàn bộ truyện Thủy Hử vào thì chắc là tôi đã
không khắc ghi trong trí nhớ kỹ đến vậy.