Chương 6. Cầm thanh la.
Trương Khải Sơn nhìn Tề Thiết Chủy,
đúng như người ta vẫn nói đúng người đúng việc, có những người bề ngoài có vẻ yếu
đuối khiếp nhược, nhưng đến khi gặp đúng lĩnh vực họ nắm rõ thì cứ như biến
thành một người khác, nhìn mà trong lòng yêu thích. Cười mà không nói, muốn xem
xem Tề Thiết Chủy có kiến giải gì.
Viên sĩ quan phụ tá họ Trương lúc
này hơi bất an, cứ nhìn Trương Khải Sơn như muốn nói rồi lại thôi, Trương Khải
Sơn không hiểu, hỏi: “Cậu căng thẳng cái gì?”
“Phật Gia, tôi tuổi Tỵ.” Viên sĩ
quan nhỏ giọng nói. Trương Khải Sơn suýt thì phì cười, bèn lập tức cười nhạt
nói: “Người Trương gia bát tự không cứng đều đã chết hết ở Đông Bắc rồi, đứng
yên đấy cho ta, cậu còn chưa bị ta khắc chết, còn ai khắc chết nổi cậu nữa.”