6/9/15

[ĐMBK] Ảo mộng - Chương 9

Chương 9.

Trên người tôi có đến mấy loại rắn liền, trong đó Kinh xà là loài rắn độc nhát gan nhất, nọc độc có thể khiến người bị câm, nhưng thấy gió là chạy, cực kỳ khó bắt và khó thuần dưỡng, loài rắn này rất cảnh giác trước những thay đổi có hại trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

Tôi không biết nó cảm nhận được gì trong cái vại đựng côn trùng này, nhưng không thể xem nhẹ sự cảnh báo này được. Có điều loài rắn này nhát gan cực kỳ, nếu cái gì cũng nghe theo nó thì chắc nửa đêm đi đái cũng không được nữa.

Tôi thận trọng bưng cái vại kia lên, đặt nó lên chỗ sàn nhà rộng rãi, con rắn quấn quanh eo lại càng phàn ứng dữ dội hơn, nó đã rúc vào trong “thủy kháo” của tôi rồi.

[ĐMBK] Ảo mộng - Chương 8

Chương 8.

Trong đồn lũy cửa sổ cũng đóng kín mít giống như ở đây, không biết bên trong có cái gì đang mai phục, đến nỗi bắt được cả Trảo Tử và A Tát. Hoặc có lẽ A Tát kỳ thực là một tên giả mạo, là người của bản này được bố trí bên ngoài, hòng đánh lừa lũ người ngoài có mưu đồ là bọn tôi.

Có điều, trong bản này ít nhất cũng phải có khoảng một vạn người, là một bản làng lớn hiếm thấy, đối phó với một thuyền người bọn tôi, tuy rằng ai nấy đều là cao thủ, nhưng cũng không cần thiết phải huy động nhân lực đến mức này. Chỉ cần mười mấy chiếc bè cùng giương tên nỏ súng kíp ra, cả đám chúng tôi cũng phải đầu hàng. Nhóm người này tai rất thính, chúng tôi tiến vào căn nhà ít nhất cũng được 10 phút rồi, mà chẳng nghe thấy tiếng động gì cả. Không biết tại sao, tôi có một trực giác, trong bản này, vốn không hề có người.