Ở đấy, Lúc này - 此时彼方
Hắc Hạt Tử
Tô Vạn ngồi bên dùng cây kìm nhổ
đinh để đập quả óc chó, lột nhân quả óc chó ra, bỏ vào trong đĩa.
“Anh nói coi, em phải giải thích với
ba thế nào đây. Năm hết Tết đến mà lại bị một anh bạn người lớn hẹn ra ngoài đập
quả óc chó. Thế nào ổng cũng tưởng em bị xã hội đen uy hiếp cho coi.”
Kính Râm cười cười, nhón một hạt óc
chó ném vào trong miệng.
Tô Vạn quay đầu, nhìn thấy một cây
đàn violin: “Anh còn biết chơi cái này á hả?”
Kính Râm ra hiệu bảo cầm nó qua đây,
Tô Vạn đưa tới, Kính Râm hơi chỉnh âm một chút, bắt đầu kéo một khúc Nhị Tuyền
Ánh Nguyệt.
“Khúc này điềm xấu quá.”
“Kéo thành điểm may là được chứ gì.”
Kính Râm đột nhiên chuyển phong cách một cái, khúc nhạc trở nên tươi vui hẳn
lên. Trong tiếng lộp cộp đập quả óc chó, nghe như thể một bản duet sứt sẹo lởm
khởm vậy.
-------------------
Nhị Tuyền Ánh Nguyệt - Hoa Ngạn Quân (A Bính)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét