16/8/15

[Cửu Môn dị văn lục] Trần Bì A Tứ


Trần Bì A Tứ





Cuộc đời Trần Bì A Tứ, đã từng có cơ hội để số mệnh được giống như Hắc Bối Lão Lục, thậm chí giống như Bán Tiệt Lý, thế nhưng, đến cuối cùng, lão ta lại không được may mắn đến thế. Hầu như ai ai cũng biết, Trần Bì A Tứ việc gì cũng làm được. Lão nổi danh nhất là sau vụ tàn sát cả một thôn trang khi trên đường lưu vong. Sự hung bạo tàn ác của lão có thể nhìn thấy được hết sức rõ ràng.


Có lẽ, Trần Bì A Tứ là kẻ có thân thủ xuất sắc nhất trong Lão Cửu Môn, đạn sắt trong tay đánh cho súng cũng phải kém một bậc, một Cửu trảo câu có thể câu về được một quả trứng gà mới đẻ cách đến mười chín mét. Trong những hoàn cảnh nguy hiểm dưới lòng đất, thường thường chỉ có một mình lão ta là thoát thân, nhưng cho dù lão có thể cứu anh, thì để phòng ngừa vạn nhất, lão vẫn sẽ không ra tay cứu giúp, càng đừng hòng nói đến chuyện trong cảnh hiểm nghèo lão sẽ hi sinh thân mình cho đồng bọn.


Thực ra, Trần Bì A Tứ vốn là đồ đệ của Nhị Nguyệt Hồng, do thiên tư xuất chúng, được đặc cách thu nhận. Nói to ra, công phu của thổ phu tử Trường Sa tuyệt đối không truyền cho người ngoài, nói nhỏ lại, người Chiết Giang mà cũng không hát được kịch hoa cổ, có thể xem như là chuyện có một không hai. Người ngoài suy đoán, Nhị Nguyệt Hồng và Trần Bì A Tứ hồi ấy có thể có một số điều sâu xa nào đó mà không thể để người khác biết. Đáng tiếc, chân tướng sự việc đều đã tan biến trong dòng chảy lịch sử.


Trần Bì A Tứ từng nhìn thấy kỳ cảnh tuyết sớm ở một thôn làng, lão ta cho rằng đó chắc chắn là vì dưới cái làng này có thứ gì đó. Để tìm vị trí mấu chốt phía dưới lòng đất này, Trần Bì A Tứ đã thẳng tay giết sạch cả thôn làng. Đối với Trần Bì A Tứ mà nói, những chuyện như thế này nhìn riết đã quen, trong thôn này, người già, trẻ nhỏ, hay phụ nữ có thai, tất cả cũng đều là người cả, có sự tồn tại nào là thiết yếu đâu? Nhưng dù vậy, Trần Bì A Tứ cũng không phải là một kẻ lấy giết chóc làm thú vui, lão có thể giết người chỉ vì một lý do nhỏ như con kiến, nhưng cũng không lấy đó làm sung sướng gì. Đó chính là lý do vì sao Nhị Nguyệt Hồng cho rằng lão ta vẫn còn có thể cứu được.


Lão ta không phát hiện được chút gì trong ngôi nhà thứ nhất, lại giở mánh cũ chui vào ngôi nhà bên cạnh, rồi sau đó là ngôi nhà thứ ba, thứ tư, cứ thế nhiều lần. Số người chết càng ngày càng nhiều, cuối cùng trở thành, hôm nay giết nhà nào, cứ tung xúc xắc quyết định. Người sống trong thôn càng ngày càng ít, nửa tháng sau, khi bọn chúng đi, hơn nửa số người trong thôn đã bị giết sạch, bấy giờ mới phát hiện ra mình đã đoán sai, vốn ở đây không có cổ mộ. Trần Bì A Tứ nản lòng thoái chí, phóng hỏa đốt thôn, hơn bốn mươi người còn lại bao gồm người già, phụ nữ và trẻ em không một ai may mắn thoát khỏi. 


Chuyện giết cả một thôn làng đã bị vạch trần, Trần Bì A Tứ phải bỏ chạy trối chết, một đường chạy thẳng đến Quảng Tây, sau đến núi Phật Nằm mà gặp phải chuyện ở Kính Nhi Cung đó. Đôi mắt của Trần Bì A Tứ quả thực đã mù, chỉ là lão giả bộ để che giấu thân phận mà thôi. Không ai biết được rõ ràng, chỉ biết từ đó về sau, lão ta đã thu liễm đi rất nhiều, sau khi từ Quảng Tây trở về, mở lại địa bàn, thu thêm đồng bọn, cuối cùng đến Vân Đỉnh Thiên Cung, từ đó mất tích, không bao giờ xuất hiện nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét